
• BẮC GIANG TRONG TIM TÔI
Tôi là người Bắc GiangNơi đồng quê xanh tươi
Ngọn đồi trồng vải rợp đỏ cả một trời
Gió hát điệu quan họ tràn đầy cả sông sâu
Con Sông Thương nước chảy
Mang nhớ nhung mang sầu
Chảy về bến quê cũ
Dòng ký ức quay lui
Vẫn là bờ tre đó
Những ngày nắng không ngủi
Bóng dáng mẹ hiền in giữa chiều lao xao
Tôi lớn khôn nơi ấy
Nơi có gió ngọt ngào
Bắc Giang trong tim tôi
Yêu thương một đời dài
Từ ngọn đồi
Dòng sông
Tình người chẳng hề phai
Từng nốt giai điệu ngân
Quê hương là lời ca
Nơi tôi sinh ra
Mãi mãi là mái nhà
Gói ghém yêu thương
Tôi viết vào từng lời nhạc
Dù đi khắp đất trời
Lòng vẫn thương lối hẹp
Bờ đê
Ngọn núi
Tiếng chim kêu gọi ngày
Mỗi nhịp thở hòa quyện cùng đất mẹ trong tay
Những cánh đồng lúa vàng
Sáng bừng dưới nắng chiều
Con người dân dã
Hiền hòa
Nét đẹp bao nhiêu
Câu chuyện kể từ xưa
Khẽ cười qua đời sống
Bắc Giang quê tôi
Ký ức mãi trông trông
Bắc Giang trong tim tôi
Yêu thương một đời dài
Từ ngọn đồi
Dòng sông
Tình người chẳng hề phai
Từng nốt giai điệu ngân
Quê hương là lời ca
Nơi tôi sinh ra
Mãi mãi là mái nhà.
No comments
Post a Comment